Hiện tại tại MU, tiền vệ Mason Mount vẫn là một trong những cầu thủ được HLV Ruben Amorim đặt niềm tin, dù những đóng góp của anh cho đội bóng chưa thực sự nổi bật. Điều gì khiến Amorim đặt niềm tin vào Mount tại MU?
Lý do Amorim đặt niềm tin vào Mount tại MU là gì?
Những cầu thủ được người hâm mộ yêu mến không phải lúc nào cũng là những cầu thủ được HLV trân trọng. Khi Mason Mount ở đỉnh cao phong độ cách đây khoảng nửa thập kỷ, anh thường được xem như đối lập hoàn toàn với Jack Grealish trong giai đoạn chuẩn bị cho EURO 2020. Nếu Grealish là một nghệ sĩ sân cỏ, một quân bài bất ngờ, một số 10 có thể tạo ra điều không tưởng, thì Mount lại bị gắn mác “học trò cưng của thầy giáo”. Nhiều người thậm chí còn đặt câu hỏi: anh thực sự đem lại điều gì cho đội bóng?
Cầu thủ của hệ thống
Nếu Grealish là mẫu cầu thủ cá nhân chủ nghĩa, Mount là “cầu thủ của hệ thống”. Anh luôn tuân thủ chặt chẽ chỉ đạo của HLV, đồng thời sở hữu trí tuệ chiến thuật vượt trội: hiểu rõ cách vận hành của đội, tìm khoảng trống, và giúp đồng đội phát huy tối đa năng lực. Chính phẩm chất này khiến các HLV đánh giá cao anh, dù không phải lúc nào khán giả cũng nhìn thấy.

Thể hiện giá trị trong trận MU – Arsenal
Trong trận thua 0-1 của MU trước Arsenal tại Old Trafford, một trận đấu mà MU lấn lướt và tạo ra nhiều cơ hội hơn, Mount đã nhắc nhở mọi người lý do anh được HLV trân trọng. Việc anh được đá chính trong trận này thực sự gây bất ngờ, bởi ba bản hợp đồng lớn mùa hè gồm Matheus Cunha, Benjamin Sesko và Bryan Mbeumo vốn được dự kiến là bộ ba tấn công chủ lực trong sơ đồ 3-4-2-1 mà Amorim áp dụng.
Sesko chỉ mới có một tuần tập luyện trước mùa giải, nên Mount được trao cơ hội. Cunha đá cao nhất trên hàng công, còn Mount đảm nhiệm vai trò tiền vệ công lệch trái – vị trí mà anh từng chơi hay nhất, đặc biệt dưới thời Thomas Tuchel ở Chelsea, người hiện là HLV tuyển Anh có mặt trên khán đài Old Trafford.
Chất lượng và thể lực của Mount tại MU
Khi Amorim tiếp quản MU vào tháng 11 năm ngoái, chỉ có ba cầu thủ trong đội hình từng chơi trên mức trung bình sự nghiệp của mình trong sơ đồ ba hậu vệ: Rasmus Hojlund, Manuel Ugarte và Mount. Với hai người đầu, còn phải chờ xem họ có đủ chất lượng không. Với Mount, vấn đề lớn nhất là thể lực: anh vẫn chưa chơi trọn vẹn 90 phút tại Premier League cho MU, hai năm sau khi rời Chelsea.
Mount trở lại tại MU với niềm tin của Amorim
Ngay từ đầu trận gặp Arsenal, Mason Mount đã thể hiện hình ảnh quen thuộc của mình. Ở tình huống đón đường chuyền dài từ thủ thành Altay Bayindir, Mount đứng chính xác giữa Ben White (hậu vệ phải) và William Saliba (trung vệ), khiến Gabriel phải giơ tay thắc mắc: “Ai kèm Mount vậy?”. Cả trận, Mount liên tục chọn đúng vị trí kiểu này để nhận bóng, thể hiện khả năng định vị nhạy bén trên sân.
Tìm khoảng trống và tung đường chuyền xuyên phá
Dù là cầu thủ thuận chân phải, đá tiền vệ công lệch trái, Mount luôn biết cách tìm khoảng trống giữa các tuyến và tạo cơ hội cho đồng đội. Chỉ sau 5 phút, anh tung đường chuyền chọc khe cho Bryan Mbeumo, gợi nhớ pha kiến tạo cho Kai Havertz trong trận chung kết Champions League 2021. Tuy nhiên lần này Mbeumo khống chế hơi mạnh và dứt điểm trúng David Raya.

Giữa hiệp một, Mount tiếp tục chuyền chéo sân cho Mbeumo, thể hiện đặc điểm nổi bật trong lối chơi MU dưới thời Amorim: những pha đổi hướng bóng nhanh. Pha bóng này giúp Mbeumo trả ngược cho Diogo Dalot băng lên, nhưng tiếc là rơi vào thế việt vị do đường chuyền chậm một nhịp.
Sự liên kết với wing-back và nhạc trưởng thầm lặng
Sơ đồ 3-4-2-1 đặt nặng vào sự liên kết giữa hai tiền đạo lùi và wing-back, và Mount luôn nắm rõ vị trí của các đồng đội. Một ví dụ điển hình là khi Mount kéo White bó vào trong, nhận thấy cánh đối diện trống trải, anh xoay người chuyền một chạm bằng chân trái sang Patrick Dorgu, mở ra nửa sân rộng lớn.
Trận gặp Arsenal cũng là màn trình diễn ấn tượng nhất của Dorgu kể từ khi gia nhập MU từ Lecce hồi tháng 1. Không phải ngẫu nhiên anh được chơi phía sau Mount – một “nhạc trưởng thầm lặng”. Hai cầu thủ phối hợp linh hoạt: khi Dorgu chồng cánh vào trong, Mount giữ biên; khi Mount bó vào trung lộ, Dorgu di chuyển ra biên.
Hiệp hai và sự linh hoạt của Mount
Sang hiệp hai, MU tăng cường sức mạnh cánh trái khi Luke Shaw dâng cao tham gia tấn công. Trong một tình huống, Dorgu bám biên, Shaw chồng cánh vào trong, còn Mount giữ khoảng trống ở trung lộ để nhận bóng trả ngược rồi tung cú sút. Đáng tiếc pha bóng này đã bị chặn lại, nhưng nó cho thấy khả năng đọc trận đấu và linh hoạt chiến thuật của Mount.
Mount – Người kết nối thầm lặng của MU
Ngoài những pha phối hợp quen thuộc, trận đấu còn chứng kiến các hoán đổi vị trí đầy tinh tế: Dorgu bó vào đá như Mount, Shaw dạt biên như Dorgu, còn Mount lùi sâu để khởi phát bóng. Những chi tiết tưởng chừng đơn giản này lại nổi bật khi so sánh với cánh phải của MU, nơi Mbeumo và Amad Diallo đôi khi lệch nhịp, càng làm rõ tầm quan trọng của sự ăn ý trên sân.

Đã 6 năm kể từ ngày Mount ra mắt Premier League, cũng tại Old Trafford. Dù Chelsea thất bại 0-4 hôm đó, anh vẫn gây ấn tượng với khả năng di chuyển và liên kết lối chơi. Suốt sự nghiệp, Mount thường phải nghe những lời hoài nghi: “Đá hay đấy, nhưng có ghi bàn hay kiến tạo không?”. Trận đấu hôm qua cũng không ngoại lệ, nhưng điều đó không làm giảm giá trị thực sự của anh.
MU mùa này sở hữu ba ngôi sao tấn công xuất sắc, nhưng quá khứ đã chứng minh rằng nhiều cá nhân tài năng chưa chắc tạo ra hiệu quả nếu thiếu sự gắn kết. Mount lại là mẫu cầu thủ tạo ra điều đó – một “cầu thủ của hệ thống”, luôn giúp đồng đội chơi tốt hơn và duy trì nhịp điệu chung của đội.
Và chính khả năng kết nối thầm lặng này là lý do các HLV luôn đánh giá cao anh.