Nếu bạn từng khẽ thở dài khi Onana chuyền bóng cho đối thủ, hay chỉ biết cười trừ lúc Bayindir xử lý bóng bổng như đang thử vận may, thì xin chúc mừng – bạn đã chính thức đặt chân vào “thời đại Lammens”.
Là fan United, bạn chắc chắn sẽ yêu Lammens không kém!
Chàng trai người Bỉ mới chỉ bắt chính hai trận, nhưng cảm giác yên tâm mà anh mang lại khiến fan MU phải thốt lên: “À, hóa ra mình vẫn có thể tin vào thủ môn được!”
Hai trận đấu ấy chẳng khác nào hai liều vitamin tinh thần, tiếp thêm năng lượng cho hàng trăm triệu manucian trên khắp thế giới. Sau bao năm khung gỗ là nỗi bất an, giờ đây nó lại trở thành nguồn hy vọng. Nghe có vẻ nghịch lý, nhưng đúng là như vậy!
Từ tiền đạo thành người gác đền
Ít ai biết rằng Senne Lammens từng là tiền đạo. Mãi đến năm 10 tuổi, cậu mới chuyển sang vị trí thủ môn. Có lẽ chính vì xuất thân ấy mà khả năng chơi chân của Lammens mượt mà đến lạ – như thể đang điều phối bóng ở tuyến giữa.
Không còn cảnh thủ môn United “phát động tấn công” bằng một pha chuyền ra biên và… mất bóng sau 3 giây. Với Lammens, trái bóng trong chân không phải quả bom nổ chậm, mà là công cụ để xây dựng thế trận.

Bình tĩnh, logic và tự tin
Điều khiến Lammens được yêu mến không chỉ là kỹ năng, mà là cách anh ra quyết định. Không vội, không hoảng, không lố.
Mỗi pha xử lý đều có sự tính toán và tự tin – thứ mà fan Quỷ đỏ đã khao khát kể từ thời đỉnh cao của David De Gea (và có lẽ còn xa hơn thế nữa).
Khát khao đến mức… tập lúc 1 giờ sáng
Ở Antwerp – CLB cũ của Lammens – người ta vẫn kể về một câu chuyện khó tin: có lần anh chạy vào phòng gym lúc 1 giờ sáng chỉ vì “bực mình khi bị cho ngồi dự bị”.
Một người mà ghét ngồi ngoài đến mức tập nửa đêm, bạn có thể nghi ngờ gì về tinh thần chiến đấu của anh ta?
“Cứng đầu” – hay là máu của người vĩ đại?
Tại Carrington, các HLV của MU kể rằng Lammens thường xin tập thêm vào ngày nghỉ. Anh ghi chép tỉ mỉ từng lỗi nhỏ, từng cú phát bóng, từng pha băng ra chưa chuẩn.
Nhiều người bảo Lammens hơi “cứng đầu”, nhưng thật ra đó chính là dấu hiệu của những kẻ muốn vươn tới đỉnh cao.
Cristiano Ronaldo những ngày đầu ở Old Trafford – và cả bây giờ – chẳng phải cũng mang trong mình thứ máu khát khao y hệt đó sao?
Lammens và những “nghi thức” dễ thương trước trận
Trước mỗi trận đấu, Senne Lammens luôn có những thói quen khiến người ta vừa bật cười vừa thấy đáng yêu:
cấm tuyệt đối ai nhắc đến cụm từ “giữ sạch lưới”, luôn đập tay đồng đội theo đúng thứ tự quen thuộc, và đặt chai nước cố định bên khung thành.
Nghe qua tưởng mê tín, nhưng với một người nghiên cứu đối thủ kỹ đến từng quả phạt góc, từng thói quen dứt điểm của tiền đạo bên kia, đó không phải trò mê tín – mà là biểu hiện của sự tập trung tuyệt đối.

Lammens không chỉ bảo vệ khung gỗ bằng đôi tay, mà còn bằng đầu óc và kỷ luật thép của mình.
Bình tĩnh như băng, nhưng ấm lòng fan Quỷ đỏ
Khi nhìn Lammens đứng trong khung thành, với ánh mắt điềm tĩnh và dáng đứng chắc chắn, người hâm mộ lại thấy thấp thoáng hình bóng De Gea của những năm đỉnh cao.
Nhưng nếu De Gea là “người nhện” sống bằng phản xạ, thì Lammens lại là phiên bản thủ môn hiện đại:
chơi chân mượt, đọc tình huống nhanh, lì lợm đúng kiểu người Bỉ.
Anh không cần bay người “trình diễn” để lấy tiếng, chỉ cần đứng đúng chỗ và di chuyển đúng thời điểm – thế là đủ để tạo nên niềm tin cho cả đội.
18 triệu bảng cho một viên ngọc 23 tuổi
Chỉ với 18 triệu bảng – chưa bằng một phần ba so với thương vụ Andre Onana – MU có được một viên ngọc sáng mang tên Senne Lammens.
Hai trận đầu tiên, MU toàn chạm trán đối thủ khó nhằn, vậy mà anh chàng tân binh 23 tuổi này vẫn tỏa sáng rực rỡ.
Không chỉ cứu thua, Lammens còn truyền năng lượng tích cực cho cả hàng thủ.
Bạn sẽ thấy Martinez, Maguire, hay thậm chí Dalot – những người từng ra sân với nỗi lo thường trực phía sau – giờ đây chơi bóng với sự yên tâm hiếm thấy.
Nếu như là fan United, bạn chắc chắn sẽ yêu Lammens!
Bởi sau bao năm thất vọng, cuối cùng Quỷ đỏ cũng có một thủ môn khiến fan “an tâm khi bị tấn công” – một cảm giác xa xỉ đến lạ.

Lammens không chỉ bắt bóng, mà còn bắt lấy trái tim của người hâm mộ bằng nỗ lực, sự cầu tiến và phong thái của một chiến binh thật sự.
Hãy nhớ cái tên Senne Lammens – chàng trai đã mang lại niềm vui, niềm tin, và một lời nhắn giản dị cho tất cả manucian:
“Đừng lo, khung thành này có tôi trông!”